“Những chiếc giỏ xe pháo chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu” (Phượng hồng, nhạc Vũ Hoàng, phổ thơ Đỗ Trung Quân). Ko biết rất lâu rồi bác đơn vị thơ và bác nhạc sĩ sẽ rung rượu cồn với loài hoa này đến mức nào nhưng cảm tác một bài bác gây thương nhớ mang đến vậy, nhằm giai điệu kia in vào trung tâm thức của bao lứa học tập trò từng độ hè về.

Bạn đang xem: Lời bài hát phượng hồng

Tự dưng sắp tới đây lại nhớ mẫu xe của Linh Giang trên sảnh trường Quốc học. Hôm đó giỏ xe gắn thêm đầy hoa me tây với các tia white hồng ngờ ngạc (mà bà nhỏ xíu Diệu Hằng hotline là hoa công chúa hoàng tử), nó làm cho tui nghẹn ngào cả một buổi chiều tung học.

Cây phượng, hay còn được gọi là phượng vĩ mang tên khoa học là Delonix regia, họ Đậu (Fabaceae). Trước đây nó được trồng nhiều lắm. Về sau người ta chê lá rụng dơ, khó khăn quét, cây sau một thời gian dễ bị mục xốp, rỗng ruột, dễ gãy nên bị chặt vứt bớt. Thêm vào đó, ngày càng các cây xanh cảnh quan đô thị mới lạ nên phượng bị sửa chữa thay thế dần. Nhiều sân trường giờ lác đác chỉ còn vài trơn phượng. Nhớ tiếc gì đâu.

*
May mắn là vào trường tui vẫn dành riêng một khoảng tầm đất rộng dọc theo nhà xe giáo viên mang lại giảng con đường A8 nhằm trồng phượng. Rải rác còn có ở phía nhà khách hoặc ngay sát giảng con đường A2.

Hồi nhỏ tuổi trước phòng ban má gồm cây phượng, tới mùa là mấy chú trong phòng ban lại bẻ một cành nhỏ nhỏ cho tui. Trời ơi tui chưa thấy cái cây nào nghịch đồ hàng nhưng mà xài được không ít như cây phượng. Lá tuốt ra có tác dụng rau sống, nụ cắt khúc như khoanh giò, hoa thái sợi để trộn gỏi, bao phấn be bé nhỏ tách riêng nhằm rắc lên trên đến đẹp, cọng nhị cũng cắt nhỏ nhỏ làm cho món này món khác, nói phổ biến là không cho phần nào. Cắt kết thúc là tay thơm thơm một mùi phượng vô cùng riêng.

*
Sau trận mưa gió mạnh mẽ của một buổi tối tháng 9/2021, cây phượng này bật gốc nhưng mà đã được trồng lại và khỏe mạnh.

Đang chơi mà đói thì bứt cánh cái của bông phượng, là cánh đặc biệt nhứt, to nhiều hơn 4 cánh còn lại, có red color lốm đốm kẻ sọc trắng vàng. Mẫu cánh ấy nhẩn nha nhai sẽ có vị chua chua thanh thanh. Thiệt chớ hồi kia cái gì rồi cũng bỏ vào bụng được, miễn là đỡ đói. Cơ mà thật sự món này ăn được nha. Vào miền Nam, người ta áp dụng cánh hoa phượng có tác dụng thành món gỏi hoa phượng cực kỳ nổi tiếng, nhớ tiếc là tui chưa có lần làm sao được thử.

Quả phượng chín đập ra, mang hạt bên trong đem rang tất cả vị bùi, thơm. Ấy là tui nghe tín đồ ta nói vậy chớ dòng quả mọc ở vị trí cao ngất, sao mà hái được. Tui cũng từng định bắt chiếc nẫu đem dép ném cho rụng mà lại sợ mất luôn đôi dép đề xuất thôi.

*
Trái phượng cứ lủng lẳng từ cuối mùa cũ mang đến đầu mùa phượng mới.

Lúc đi học, khoái nhứt trò đời tuốt lá phượng tung lên tóc mấy đứa rồi teo giò chạy trối chết khi bị nó rượt đánh. Ủa cái lạ, tui thấy lá phượng vương bên trên tóc thơ mộng quá xá đề nghị mới rắc lên cho đẹp, y như cảnh cô dâu đặt chân vào lễ đài. Tui thì ưng nhưng nẫu thì chê rác. Vì vậy, điều mình muốn chưa chắc người khác thích. Với ngược lại, điều mình không mê thích thì cũng đừng làm với người khác – Kỷ sở bất dục, đồ vật thi ư nhân.

*
Bầu trời qua kẽ lá

Lũ tụi tui còn tồn tại cái trò nhặt cánh phượng xay vào vở thành hình bé bươm bướm. Chẳng biết suốt thời đi học tui nghiền được từng nào con, nhưng con nào sau một thời hạn cũng bị thù ghét dọn đi, bởi vì nó làm cho quyển vở mốc xì mốc xịt xung quanh.

Cứ đến mùa phượng, tui lại tăm tia mấy chiếc nụ phệ múp, căng đầy nhưng không quá già, rón rén ngó nghiêng xung quanh tất cả ai chú ý không, rồi khẽ khàng đưa tay bứt cái rột, đút túi, đưa về nhà. Thiệt ra rất lâu tui mới làm việc này, cơ mà chỉ làm với cây phượng nào sẽ sai hoa, để nếu thiếu hụt một nhị nụ thì cây vẫn bừng lên đẹp mắt đẽ. Vừa có tác dụng vừa trấn an vào đầu là hái về để gìn giữ một xíu sự hồn nhiên cho con. Tui tin là ai đó đã trải qua tuổi thơ dữ đội các khoái trò đời đá gà bằng nụ phượng. Bóc tách cánh ra, thanh thanh bứt từng vòi nhị trong đó. Gồm có nhị phượng vểnh cao, ngông ngênh với bao phấn trên đầu, có các chiếc cúi bản thân còng queo, túi phấn cũng nghiêng nghiêng theo. Cầm cố 2 nhị phượng, móc 2 bao phấn vào nhau. Nhị ba, giật, thằng nào bay bao phấn ra trước là thua. Dòng trò đơn giản và dễ dàng đó mà chơi quài chần chừ chán. Tui vẫn dụ dỗ đàn ông chơi trường đoản cú hồi vài bố tuổi, đến giờ mười mấy tuổi nó vẫn hỏi, phượng nở rồi, bà mẹ hái nụ chưa.

“Những dòng xe chở đầy hoa phượng” là hình ảnh của hiện tại tại, lúc nhìn các cái giỏ xe của các nữ sinh chở đầy hoa ngày hè đi ngang, công ty thơ đang hỏi bâng quơ: “em chở ngày hè của tôi đi đâu”…

Có ai mà lại chở ngày hè đi được, sẽ là phép đối chiếu ẩn dụ loại hoa phượng, cũng là mùa hè, “chùm phượng vỹ” cũng là “tuổi tôi mười tám” qua mắt nhìn đầy vai trung phong trạng hoài niệm của thi sĩ về thuở học tập trò, thuở sảnh trường xanh rì lá ngây thơ với phượng đỏ thắm màu sắc ly biệt ngày mai.

*

Những loại giỏ xe pháo chở đầy hoa phượngEm chở mùa hè của tôi đi đâuChùm phượng vĩ em cụ là tuổi tôi mười támThuở chẳng ai giỏi thầm lặng ái tình đầu.

Những mối tình đầu thuở ấy vào trắng và ngây ngô lắm, hầu như là “tình thầm lặng” không đủ can đảm ngỏ buộc phải lời, cho đến khi xa mái trường và bạn thương rồi thì theo thời gian trôi qua, mỗi ngày hè về là mỗi mùa hoài ghi nhớ về mùa phượng hồng đẹp tươi nhất của đời người

Click nhằm nghe Vũ Khanh hát Phượng Hồng

Mối đầu đuôi của tôiLà trận mưa giăng giăng xung quanh cửa lớpTà áo ai bay trắng cả giấc mơLà bài xích thơ còn hoài trong vởGiữa giờ chơi, mang lại lại mang về…

Thuở học tập trò thời điểm cuối năm cấp 3, vừa cách qua tuổi hồn nhiên, trọng tâm hồn mở ra chào đón bầu trời mới lạ có nắng không thể vô tứ nữa nhưng mà mang color bâng khuâng lưu luyến, cơn mưa không thể từng giọt vô tình nữa, mà lại giăng thành màn mơ mộng trắng cả niềm mơ ước của cậu học tập trò. Mộng đầu tiên bay ra bên ngoài cửa lớp, lấp ló tà áo trắng của người nào bay, tà áo vừa solo sơ vừa gánh vác mà công ty thơ Huy Cận đã những lần “đứng ngẩn trông vời áo đái thư”.

*

Tà áo vừa trinh nguyên vừa thơ mộng, như color mây trời cơ mà thi sĩ Nguyên Sa đã từng hỏi: “hay là em gói mây vào áo, rồi thở mang lại làn áo trắng bay”. Mối đầu đuôi như bài thơ còn hoài vào vở, vị đã bao lần hồi hộp không đủ can đảm trao tay. Bài bác thơ không đủ can đảm viết chữ “yêu” ngập chấm dứt mang mang lại lại có về, để mối tình trở thành “bài thơ ko gửi”, thành tình câm yên ổn giấu kín tâm tư, như màu sắc hoa phượng tê mãi nở đỏ color thương trung khu trong sân trường kỷ niệm.

Cánh phượng hồng ngẩn ngơMùa hè mang đến trường tương khắc nỗi lưu giữ lên câyVà mùa sau biết gồm còn chạm mặt lạiNgày khai trường áo lụa gió thu bay.

Mênh với nỗi lòng trên từng cánh phượng hồng, thắm sơn nỗi niềm trước ngày hè chia tay của cậu học tập trò “có tâm sự đi nói cùng cây cỏ”. Nỗi nhớ do dự bày tỏ cùng ai yêu cầu đem nói với cội phượng sảnh trường.

“Khắc nỗi nhớ” là khắc viết thương hiệu của tín đồ mang tà áo white lên thân cây, hay thì viết tắt tên bằng chữ hoa, như sợ tín đồ ta đọc đã thấu được nỗi nhớ trinh nữ ngùng của mình. Tình khù khờ ngẩn ngơ theo từng xác phượng úa đỏ, biết mùa sau còn chạm mặt lại nhau trong ngày tựu trường, xuất xắc áo lụa sảnh trường sẽ cất cánh về phương trời nào khác?

*

Mối nguồn cơn của tôiNhờ cây đàn buông tiếng xa xôiAi cũng phát âm chỉ một bạn không hiểuNên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm cho thơ.

Em chở ngày hè đi quaCòn tôi đứng lại, nắng nóng ngập mặt đường một vạt tóc làm sao xa…?

Mối tình đầu thầm yên “nhờ cây bọn buông giờ đồng hồ xa xôi”. Giờ đồng hồ ở đó là tiếng lũ guitar giỏi là giờ đồng hồ lòng của một gã thất tình mối tình đầu gửi vào những bài xích thơ hoài niệm? gồm có mối tình lấn sân vào thiên thu, nhưng mà người đã từng “gieo thảm” không thể biết bao gồm một người đã âm thầm yêu bản thân từ tuổi hoa niên cho tới suốt đời, như bên thơ Félix Arvers vẫn buông tiếng tơ đàn tương bốn để lại cho hậu thế các câu thơ bất hủ: “Tình tuyệt vọng nỗi thảm sầu. Mà fan gieo thảm như hầu ko hay”.

Xem thêm: Mua Bán Xe Nissan X E Nissan X, Specifications For Nissan X

Em chở mùa hè đi qua còn phượng hồng mùa hè cũ mãi nghỉ ngơi lại cùng với tôi cùng với khúc con đường kỷ niệm, đứng lại với triền miên màu nắng nhớ vạt tóc nào xa. Mùa thu tựu ngôi trường mong gặp gỡ lại nhau không khi nào đến nữa, bao gồm chăng là hồ hết mùa gợi nhớ đến mối tình đầu, đỏ sắc lưu luyến không nguôi…

*

Ca khúc Phượng Hồng của nhạc sĩ Vũ Hoàng phổ nhạc từ bỏ thơ của Đỗ Trung Quân chế tạo năm 1984, là phiên bản tình ca học tập trò “buông tiếng xa xôi” từ chân trời mùa hạ cũ, là tình yêu đầu của lứa tuổi giới trẻ vào trong những năm đầu thập niên 70, tình ái thắm dung nhan “cánh phượng hồng ngẩn ngơ” trường đoản cú thuở thuở đầu ngây ngô, đã trở thành cung điệu rất đẹp sầu bất tuyệt trong trái tim những gã khờ xa xưa đã từng “ngọng nghịu đứng có tác dụng thơ” bên đường ngập sắc đẹp hoa học tập trò rưng rưng màu sắc nhớ.